Người lớn có quyền nói mình vất vả, rất vất vả hy sinh trong cái khoảng từ làm con đến làm cha mẹ cho đến khi con cái mình làm cha mẹ và sau nữa. Như bao người khác vẫn luôn chung sống với tiếng ồn và bụi bặm. Hoặc chúng sẽ nổ tung khi dại dột nhảy vào cái tiềm thức như một đống rác dữ kiện khổng lồ.
Thế là không còn tâm trí mà ngờ hoặc. Thằng này ăn mặc phong phanh. Định cho mấy câu chua chua cay cay vào nữa nhưng mà nhân vật này không hợp.
Tôi có thể (nhưng không thích) viết một đoạn luận tội thế hệ trước mình. Nhà văn bỗng thèm nụ cười trong im lặng của nàng. Rồi, Việt Nam mặc áo đỏ thế nào cũng thắng.
Căn nhà hơi lạnh, hơi quạnh quẽ. Khả năng tiếp nữa là trong những gì tôi viết có đề cập đến những sự thật có vẻ nếu phổ biến rộng sẽ không có lợi cho việc bóc lột cũng như quan hệ ngoại giao. Dư luận thì ác nhiều hơn thiện.
- Tôi nghĩ tôi hiểu được phần nào con người ông. Bạn không khinh rẻ mình vì bạn cố sống trung thực và linh hoạt với cái bạn biết và không ngừng muốn nắm bắt cái bạn không biết. Bác nói thế cháu có ý kiến gì không? Tôi cứ cúi đầu.
Cô bạn ấy cũng cười khe khẽ. Thực sự là bác rất bực vì cháu không tôn trọng mọi người. Cái trạng thái về chia sẻ rất phức tạp.
Tôi chẳng biết gì và tôi chẳng giúp gì to tát được cho ai cả, dẫu có ai nhờ tôi thường không từ chối bao giờ. Bon chen với người khác và bon chen với chính mình. Câu này (nếu là của ông Phật) thấy hẹp nhất (trong những câu minh triết từng biết).
Thấy đất nước thật tiến bộ khi vào nhìn thảm cỏ xanh và khuôn viên khá qui củ xung quanh. Nhưng cơ thể tàn tạ không cho phép bạn thực hiện những cú xoay mình uyển chuyển hay bứt phá như trước kia. Lại cái đồng hồ báo thức đây.
Trong đêm, không chết, không ngủ được, thật buồn. Tôi khóc vì những câu hỏi tâm thức như thế sau cả chục năm làm tôi mệt mỏi. Rồi đến lúc ghét mình để vuột mất tình yêu, hắn vẫn hay soi gương.
Hẹn ông anh 4 giờ chiều mai đi tiếp. Liệu đã đủ thông minh để biết đem đến cho nhau những cơ hội phát triển trí tuệ nhằm nâng cao phẩm chất cộng sinh và làm nó trở nên dễ chịu, không hủy diệt năng lực cá nhân. Nhưng từng khúc vỉa hè lại nằm trước mặt những tiệm hàng.