Khi em trả lời thì anh sẽ bảo: Anh không nghĩ được cao xa như thế đâu cô bé ạ. Lúc đó, tôi không cho phép mình cười gằn. Chuyện bị nhục của kẻ không có quyền, tiền, danh mi nói phải.
Không nhiều thiên tài muốn kể hoặc có khả năng kể về mình. Mang đi cảm giác lạnh lẽo của những năm cuối cấp. Có thể chửi bậy, làm bậy bậy hơn bất cứ kẻ thô bỉ nào.
Đấu tranh cũng là hiện sinh, tớ thích thế. Dù sao cũng có lẽ là một phần của truyền thống. Nhưng đằng sau mọi vai diễn phản diện hay chính diện, thật thà hay dối trá đều cần một tâm hồn lương thiện.
Tôi bảo chỗ than này hôm qua em đến đã thấy. Không phải điệu cười chua chát. Triết lí hiện sinh đến sau những đau khổ, những cuộc chiến, những chia cắt… Những thứ rứt con người khỏi mọi cội rễ, mọi đức tin, mọi điểm tựa khiến con người bơ vơ không nguồn cội.
Còn lại, mọi thứ khá dễ hiểu nếu thực sự muốn hiểu. Này nghệ thuật, em có phải là em không, sao cứ gõ cửa tôi vào cái giờ này. Tôi quả thực không muốn đấu tranh đâu, chưa bao giờ muốn đấu tranh đâu.
Ăn xong lên giường nằm. Trước đây, nếu bạn đột ngột bỏ đi thì mọi người sẽ lại huy động lực lượng tìm cho bằng được, rồi chắc sẽ họp gia đình và tổng phê bình. Ai ai cũng tỏ vẻ thương hại bạn như một kẻ ngã ngựa dù bạn biết là mình đã phi được khá nhiều đường.
Một tài năng thiện bao giờ cũng có năng lực lớn hơn nhiều so với tài năng ác. Người rỗng như không có lực. Lúc đó, họ sẽ thấy sự tù túng và bất lực.
Ngần ấy năm không ngửi thấy mùi gì, thật khổ. Điểm Văn trúng tủ nhưng cũng hơi bất ngờ. Hoặc mở tủ đọc lại thì dễ lại đâm chán đời, bất mãn.
Mang nó, xem đá bóng mà lại hay nghĩ đâu đâu, lại lạc khỏi dòng sống hồ hởi hiếm hoi kia. Có lẽ tôi sẽ kiếm chút gì ăn. Là lạnh tanh suốt những miền oan trái và khóc khi lỡ để rơi một ánh nhìn.
Các chú bảo: Mày còn đứng đấy làm gì?. Nhưng mà này không được bi quan. Nhưng điều đó cũng chứng tỏ để bao người có tầm nhận thức và khả năng dung hòa thấp hơn bố có được sự đổi mới, thật khó vô cùng.