Bác gái nín cười làm ra vẻ nghiêm trang: Ầy! Láo nào! Chưa ai làm được bác trai bỏ thuốc. Lúc này chỉ có bạn là người viết và bạn là độc giả. Cháu đã đi đến một xã hội mà cháu sẽ đợi và sẽ rủ con người đến.
Từ giờ bác gái sẽ khó nói chuyện bạn bỏ học trước mặt bác trai đây. Tin một chút, một chút thôi, em ạ. Trinh sát phán đoán: Người quen.
Tất nhiên là trừ chuyện đẻ ra những đứa con giống nhau. Là người làm bạn mệt nhất nhưng cũng là người bạn muốn thôi mệt nhất. Có lẽ đó có phần là sự trả đũa với những kẻ yếu hơn khi bị kẻ mạnh hơn làm tổn thương.
Cũng vì thế mà anh đâm lười đọc truyện. Ông ta quát tôi: Đồ ngu! Về đi. Tôi không đòi hỏi gì cho mình, không than vãn về nỗi khổ đau của mình; nhưng khi tôi vẫn chẳng gột rửa được cái cội nguồn chia sẻ và đùm bọc của con người, dù có là một thằng đàn ông bất khuất, tôi vẫn là một kẻ hèn…
Việt Nam chơi trận này hay và nhanh hơn trận với Thái. Vòng một cái đai qua người rồi bật máy cho nó rung dữ dội làm người mình cũng rung theo. Yêu say đắm là chơi.
Không gì tự nhiên sinh ra. Để không hoảng loạn (như một con thú bị săn đuổi, nhốt vào lồng, chăm chút từng tí, cậy miệng tống thức ăn vào, muốn hót muốn gầm nhưng giờ này không phải giờ hót giờ gầm, là giờ học cho nên người) thì phải tham dự vào trò chơi này như một cuộc phiêu lưu nhỏ. Vụ 11 tháng 9, vụ cháy ITC không làm tôi kinh ngạc.
Chắc họ nghĩ bạn là bồi bàn. Với những con lợn này thì nắm tay nhau cùng bước bên nhau với lại vì hạnh phúc nhân loại chắc phải đợi hơi lâu. Trên Hồ Gươm lúc này chắc đang có lễ hội du lịch tưng bừng.
Cái đêm mà khi phóng xe trên con đường cao tốc đến nhà máy, tôi cảm thấy mình đã ngồi trên một chuyến xe du lịch và đi qua từ lúc hình như nó còn chưa mở. Khi bạn phải đánh nhau hoặc làm lành với chính mình, thật khó. Nhưng ở đây các bác sẽ giúp cháu trở lại nhịp sinh hoạt bình thường mà tự cháu phá vỡ.
Có thể tột cùng tuyệt vọng (31. Tiếc là tôi không phải quí khách. Trong đó đầy những cuộc chiến, những rào cản, những biên giới; đầy những thiên thần và ác quỷ.
Nhà văn bỗng cảm thấy buồn. Anh họ bảo chị út và bạn: Chủ nhật bận gì không, anh đưa hai đứa đi mua sắm. Cháu phải nghiêm khắc với mình và sửa ngay.