Ngay ngày đầu tiên thần Gnome đã nói với ta là không có cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này cả, và chắc là thế thật. Nói xong, Bà chúa hồ chợt biến mất trong sự kinh ngạc của Sid. Ngươi không biết là chỉ khi ngươi thực hiện những điều mới mẻ thì ngươi mới có thể đạt được những kết quả mới hay sao? Nếu đất ở đây không được thay đổi thì mọi thứ vẫn sẽ như cũ và sẽ không bao giờ có cây bốn lá nào mọc lên ở đây cả.
Chẳng thấy thú dữ đâu để thử thách, dù buổi tối đó đây vẫn vọng về những tiếng hú bí hiểm. Ông là người duy nhất biết rõ từng chân tơ kẽ tóc của khu rừng bao la này. Ta đã hơn hai ngàn năm tuổi rồi.
Suốt bảy ngày qua, những người thợ xây đã làm việc cật lực để lát gạch cho khu vườn. Dù chỉ ngủ được trong chốc lát, nhưng trong giấc ngủ chàng lại mơ thấy Cây Bốn Lá thần kỳ. - Anh đúng là một Hiệp Sĩ Chân Chính mà tôi ước ao được gặp! Hãy giữ thanh kiếm này - nó sẽ giúp anh luôn có được sức mạnh và niềm tin! Và hãy giữ lại cho mình một cây bốn lá.
Sid hết lời cảm ơn thần Gnome. Và cơ hội thì luôn luôn có sẵn cho mọi người. Nó giúp thắp lên một hy vọng mới trong chàng.
May là Sid đã không trì hoãn việc tỉa bớt các nhánh cây, nếu không thì chắc là anh sẽ không còn thời gian để biết được là mình cần phải xới bỏ đá thì cây bốn lá mới có thể mọc lên được. Anh ta sống chán nản, cô đơn, dằn vặt trong lâu đài của mình từ đây đến cuối đời. Chẳng ai nói lời nào.
Chàng đi rất khẽ, rất khẽ nhưng đột nhiên chàng vô tình dẫm phải một con ốc sên vàng làm nó ré lên một tiếng thất thanh. Và nó đã mỉm cười với cậu chứ không phải với tôi. Ta đã ngừng tìm kiếm, mất thì giờ vô ích.
- Lần đầu tiên, giọng nói của bà không còn chứa đựng hai sắc thái đối nghịch nhau nữa. Thật ra, cây bốn lá chưa bao giờ mọc ở khu rừng Mê Hoặc cả. Mụ nhe hàm răng trắng hếu ra, chà đôi bàn tay với những chiếc móng dơ bẩn dài ngoằng lại với nhau một cách khoái trá,cái mũi nhọn và khoằm của mụ nhăn lại, cố gắng mỉm cười thật tử tế.
Dù rằng điều đó chẳng dẫn anh tới đâu nhưng ít nhất nó cũng làm anh bình tĩnh trở lại. Hãy cắt bớt những nhánh cây chết và lá khô đi. Những người thấy được sự khác biệt giữa sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự đã đạt được những kết quả ngoài mong đợi trong công việc.
Nhưng tôi không nghĩ sự thành công của cậu chỉ hoàn toàn là nhờ vào bản thân cậu mà thôi. Và kết quả cuối cùng thật tuyệt vời. Giọng ca của chúng giúp hút bớt nước trong hồ.
Có lẽ là cả hai đều đúng. Cũng có thể Gnome nói đúng - vì ông ta chẳng có lý do gì để nói dối cả - và phủ thủy Merlin đã nói điều không có thật thì sao! Ngược lại sự may mắn thật sự là do chính cậu tạo ra, nó phụ thuộc vào cậu.