Từ đó, sự hăm hở học hỏi của bà càng được kích thích mạnh mẽ hơn. Một thứ nữa cũng là một phần của tuổi thơ chúng tôi, đó là “kết phe”. Hỡi những con người bị liệt vào danh sách “những kẻ thất bại”, hãy tiến lên!
Được sự giúp đỡ của hai người bạn, tôi đã đi dán các áp phích cổ động . Ai đã đọc quyển sách nổi tiếng "cánh đồng kim cuơng" của Russel H. “Hình như đối với một số nhà kinh doanh, dù họ là bác sĩ, luật sư, đạo đức nghề nghiệp có thể và phải bị hi sinh vì lợi nhuận.
Tuy nhiên, bất kể công việc là gì, tiền lương ra sao, anh luôn mong ước mãnh liệt là làm việc tốt. Chỉ trong một tuần, ông đã bỏ việc và bị ghi trên thẻ việc làm : “Từ chối làm việc nên không thuê nữa”. “Hãy cút khỏi làng chúng ta”.
Vửa làm việc, ông vừa học để hoàn tất chương trình trung học còn dang dở. Khi sinh ra, mỗi người chúng ta đều được đưa cho mảnh giấy trắng để viết những điều chúng ta muốn. Anh thich thuê những người đã từng phạm sai lầm.
Câu tục ngữ này quả thật rất chính xác. Một người bị chết đuối khi rơi xuống nước bởi vì anh ta ở lại đó. Hết năm học thứ ba, tôi rời trường với tấm bằng cử nhân khoa học.
mới chính là những khoảng thời gian dài làm cho con người phải đầu hàng và làm cho tinh thần đang phát triển mạnh mẽ trở về với cát bụi. Loai phương tiện vận chuyển này đang rất phổ biến ở Đông Nam Á ,nhưng nó đang dần biến mất mặc dù ở một vài nơi ,nó vẫn còn tồn tại. Không ai phủ nhận điều này.
Nếu có được quá dễ dàng thì ai cũng có nó cả. "Thất bại duy nhất trong cuộc đời một người là đã sống mà không học hỏi ". Trận cuồng phong rất hung hãn.
Các bạn sẽ thấy là trong mỗi trường hợp,thành công luôn luôn theo sau một thất bại nghiêm trọng. Khi không xin đủ thức ăn, cha ông sẽ chửi rủa và đánh đập ông, ông phải lấy thức ăn dành cho cả chó và thậm chí uống cả nước cống bởi vì nếu xn không đủ, cha ông sẽ đánh đập ông. Nhưng dù thế nào đi nữa, điều đó cũng dẫn đến kết cục là sự sỉ nhục mà xã hội “dành cho” sự thất bại, điều này dẫn dắt ta trở lại với những gì tôi đã nhắc đến trong chương trước – xã hội đã áp đặt một giá trị hết sức thấp kém và tiêu cực lên kinh nghiệm thất bại.
Trước hết, bà đến một lâu đài, gõ cửa và hỏi: “ Tôi đang tìm một ngôi nhà chưa biết đến đai khổ bao giờ. Họ nếm trải qua thử thách của cuộc đời, đã vượt qua các rắc rối và đã trưởng thành”. Nhưng ông đã chọn cách đương đầu với số phận vì cảm thấy việc chia sẻ những nỗi khổ với nhân dân mình trong thời kỳ khủng hoảng chính là trách nhiệm của ông.
Để được ghi tên trong sử sách, như một người dũng cảm đối mặt với sự phê phán. Tiền ông đầu tư cho việc nghiên cứu cạn dần. Hãy lấy một rắc rối làm một ví dụ: nếu ta nhìn thẳng vào vấn đề và cố thoát khỏi nó, nó trở thành một “tình huống”.