- Trong ba năm đó, anh đã để dành được bao nhiêu ngoài số tiền thưởng của nhà vua? Như quyết định giúp anh, Dabasir đẩy mạnh Tarkad vào quán và kéo đến ngồi trên hai tấm thảm đặt trong góc. Lúc nghe Megiddo nói như vậy, những người nông dân đó cũng chế nhạo lại các ông.
Thời gian này, ông ấy rất vất vả. Đôi mắt của Tarkad bỗng nhiên đỏ hoe. Nhiều nhà khoa học đã xem nền văn minh của Babylon và những đô thị khác trong thung lũng sông Euphrate là những thành thị cổ xưa nhất.
- Tôi rất thích bánh của cậu, nhưng tôi còn thích hơn cách bán hàng rất dễ mến của cậu. Người chủ của nó chẳng quan tâm đến việc trả nợ cho tôi và có lẽ suốt đời tôi không thể lấy lại món tiền đó. Năm mươi đồng tiền vàng! Số tiền mà có lẽ suốt cuộc đời Rodan, anh không dám mơ là có ngày mình sẽ sở hữu chúng.
Cháu sẽ thoải mái tiêu xài những đồng tiền của mình. Đó là một công việc rất nặng nhọc và không có đường sống sót để trở về đ Đôi bàn tay của anh ta đã chai sạn nhiều do phải làm lụng vất vả, nhưng anh ta vẫn luôn vui vẻ, hạnh phúc, chứng tỏ kế hoạch của Megidda là kế hoạch tốt nhất.
Cho nên cha muốn rằng, con hãy tự mình đi tìm một công việc chứng tỏ con cũng có khả năng kiếm ra tiền. Câu chuyện của con là bằng chứng rõ ràng nhất cho vấn đề đó. Tuổi trẻ vẫn hay có nhiều tham vọng và thường hấp tấp, nôn nóng trong việc thực hiện những viễn cảnh đầy hứa hẹn của mình.
Đó là Dabasir, người buôn lạc đà ở thành Babylon và cũng là chủ nợ của anh. Đám đông vây kín nơi hành hình. Bên ngoài trời đã tối.
Tuy nhiên, tôi đang hợp tác làm ăn cùng với ông chủ của mình nên có điều kiện tốt hơn để kiếm ra nhiều tiền. - Đây là một câu chuyện khá đặc biệt. Anh ta đề nghị người này giữ luôn phần lãi của nó đến khi đứa con được hai mươi tuổi.
Bởi vì, ông ấy đã vượt qua được số phận nô lệ và trở thành một người công dân gương mẫu nhất ở vùng Damacus. Những nghĩa địa của loài voi cổ đại cùng với những đoàn lữ hành dài dằng dặc của các thương gia thành Babylon cũng chỉ còn là huyền thoại. Anh có rút ra được bài học gì từ câu chuyện này không, anh Rodan?
Những ngưới bán lẻ thì mang hàng hóa đi khắp nơi rao bán. - Vấn đề này khiến tôi nhớ lại đợt cá cược đua ngựa ngày hôm qua. Thế đấy, từ mỗi một đồng tiền kiếm được dù rất nhỏ, tôi đã biến nó thành một đám nô lệ bằng vàng làm việc cho tôi.
Nhìn vùng đất khô cằn, nứt nẻ, ngay cả ngọn cỏ cũng không thể sống nổi, tôi hiểu rõ tại sao con người lại tránh xa vùng đất thiện này. Nhưng nếu trật, thì hẳn nhiên chúng ta thua đứt. Một số người khác thì cay cú, bởi vì họ cho rằng với sự giàu có như thế, ông Arkad nên chia sớt chút ít của cải cho những người bạn không được may mắn như ông.