Đầu thư, người ta kể những nỗi khó khăn của công ty hỏa xa, cái đó ích lợi gì cho mình đâu? Rồi người ta xin mình phụ lực với người ta, sau cùng mới hứa sẽ cất hàng và gởi hàng cho mình mau hơn trước. - Mà tôi dám cá với bà rằng bầy gà của bà có lời nhiều hơn là sở sữa của ông nhà. Tôi phải nhắc lại câu đó:
Nguyên do là người ta đã đánh thuế vào một số tiền 9. Viên thu thuế lạnh lùng đáp: "Cái đó tôi không biết. hay vì muốn làm vui lòng một bạn thân, một thân chủ.
Tại tỉnh Reno, kinh đô của ly dị, người ta xử những vụ ly dị không ngừng, từ đầu năm đến cuối năm, mỗi tuần sáu ngày, mỗi giờ sáu vụ, nghĩa là mười phút một vụ. Nhưng vì con người ai cũng nuôi một lý tưởng trong thâm tâm, nên ưa núp sau cái nguyên do thiện mỹ. vì ông ta muốn giấu tên.
Rồi cậu viết một bức thư dài cho ông giáo cũ, thú nhận rằng chịu không nổi đời được nữa, chỉ muốn quyên sinh thôi. Rồi sao? Cái đó có liên can gì tới tôi đâu? Ông không thông minh chút nào hết. ủa! Ông nói gì tới cái "lợi chung của chúng ta" đó? à! Tới bây giờ ông mới bắt đầu đặt ông vào quan điểm của tôi!.
Bức thư ấy, tôi chép lại đây. Tôi lại nói rằng: nếu được lang thang trong một cánh đồng với ông thì thú vô cùng. Tuần đó, tôi bận việc lắm, nhưng tôi xin kiếu không dự một bữa tiệc nào để làm vui lòng nhà kỹ nghệ.
Còn những quảng cáo y dược có ích lợi chung, không thể nào từ chối hết được, tôi sẽ kiểm duyệt gắt gao cho nó thành ra hoàn toàn vô hại. Nhưng trong những tiểu tiết đó, ta phải giữ một thái độ phong nhã thì mới có hạnh phúc trong gia đình được. Họ đã kiêm được, trong thế giới thần tiên của họ, cách thỏa mãn lòng khát khao danh vọng của họ.
Ông làm cách nào mà thành công? Thì đây, giải pháp của ông: Tất cả chúng ta đều muốn diễn thuyết khi có người chăm chú nghe ta. Nhưng Carnegie nhớ ngay bài học con thỏ.
Xin lựa lấy một, vì được cả hai là đều hiếm thấy lắm. Tôi thành công nhờ thái độ nhũn nhặn, thân mật, hiểu biết của tôi". Tôi cảm ơn họ và yêu cầu họ gắng sức một lần cuối cùng nữa.
Một bác sĩ khác, ông G. Nhưng, này anh, chúng ta là khách trong một cuộc hội họp vui vẻ, tại sao muốn chứng minh rằng ông ấy lầm? Có phải làm như vậy mà người ta có thiện cảm với mình đâu? Sao không để ông ta giữ thể diện một chút? Ông ta không hỏi ý kiến của anh mà. 2- Một nụ cười không làm nghèo người phát nó nhưng làm giàu người nhận nó.
Là vì, giáo sư William James nói: "Hành động cơ hồ theo sau tư tưởng, nhưng sự thực thì cả hai đồng thời phát động. Rồi thì: Kẻ nào bắt buộc nghe ai. Ông Schwab xử trí ra sao? Ông có chỉ tấm bảng mà la lên: "Các anh không biết đọc ra sao?".