Để thực hiện âm mưu, hoàng hậu Chương Hiến còn làm hại việc. Kết quả Gia Cát lượng tranh thủ được Lỗ Túc, một con người bộc trực. Ông sử dụng chế độ quân địch luân phiên, đến một thời hạn nhất định thì cho 2/10 quân số giải ngũ về quê, lấy số tân binh bù vào đủ quân số như cũ.
Đạo lý này cũng rất linh nghiệm trúng kế đe dọa. to văng tục: "Phải đổi cho tôi, sao lại chỉ bán không chịu đổi buôn bán kiểu chó má gì thế?” . Tạp chí về xe cộ cũng bán chạy như tạp chí âm nhạc, tạp chí bóng đá.
Cần phải lưu ý khi giao tiếp với người lạ không nên tranh chấp, không nên bàn luận sở trưởng sở đoản của người mà hai bên đều quen biết, càng không nên xoi mói moi móc đời tư của kẻ thứ ba, cần phải có mức độ. Trận ác chiến kết thúc ngay. Muốn đứng vùng trong trường đời phải chuẩn bị công lực.
Có một ông hói đội tóc người khác cưỡi ngựa ra đi. Nếu anh không sớm chuẩn bị so tài cao thấp với họ thì nên tìm cách nhanh chóng thu quân . Trước một loại người này, anh chớ tỏ ra quá mạnh, kiêu ngạo vì trong lòng họ sẽ sản sinh ra phản kháng.
Lúc đó, anh nên nghĩ đến biện pháp tự trào, phải nói lột cánh hài hước, chân thành để làm đẹp lòng đối phương. Xin nhờ ông giúp tôi nhé. Còn khi anh cố ý đả thảo kinh xà thì sẽ khiến cho đối phương kinh hoàng phải đáp ứng yêu cầu của anh.
Người mưu sĩ đáp rằng: “ Tôi là thị vệ họ Trần của hoàng đế, hoàng đế sai tôi theo ông. Nhưng hoàng hậu Chương Hiến đã tráo con li miêu bắt thái tử đi. Hàng ngày Sĩ Quang đều đến ngân hàng vay vốn.
Con người bò lên cao, nước chảy xuống thấp. Không ngờ chàng triển khai tấn công dữ dội. Do đã có cớ cho nên đối phương vui lòng nhận lễ vật mà không sợ bị coi là tham nhũng ăn hối lộ.
Việc đau đầu nhất trong tặng quà không gì bằng đối phương không muốn nhận hoặc cự tuyệt một cách nghiêm khắc, hoặc từ chối một cách khéo léo, hoặc nhận rồi gửi trả đều khiến cho người tặng quà vô cùng xót xa, tiền mất tật mang, thật hết sức thảm thê. Để tránh lưỡng hổ tương tranh tất hữu nhất thương, Gia Cát Lượng viết cho Quan Vũ một bức thư. Tất nhiên được một tràng vỗ tay hoan hỉ.
Bởi vì dù do lỗi của đối phương thì ở âu Mỹ người cho rằng, ai xin lỗi trước là người có lỗi phải chịu trách nhiệm. Nếu ai xem nhẹ vấn đề thể diện thì bản thân họ không thể nào tôn trọng thể diện người khác và cũng không có ai bán thể diện cho họ. Câu chuyện Gia Cát Lượng đánh bại các nho sĩ Đông Ngô đáng để cho những nhà đàm phán học tập.
Đó là những người tầm mắt vô cùng ngắn, vô cùng nông. Khi anh bàn việc làm ăn với một đối tượng không tin tưởng anh lắm thì lợi dụng loại tâm lý này thường đạt đến hiệu quả rất tốt. Cháu này, không, không nên chie nghĩ đến trước mắt, phải suy nghĩ cả cuộc đời lâu dài!”.