Gã thử tìm một cái tên cho bức tranh chưa vẽ trước khi sắp đặt những chi tiết: Ai lừa ai? Thông minh và đần độn? Thực ảo? Cũ quá rồi! Gã cảm giác như bức tranh đã được ai đó vẽ. Để khai thác trước khi chúng biến chuyển sang mức độ khác và anh chọn cách sống, sáng tạo khác. Hắn cũng đang không cảm nhận được.
Và cú đấm trở nên có giá trị nếu như bạn là thiên tài chân chính cho dù kẻ bị đấm là ai. Chừng nào tôi chưa cùng chia sẻ với họ những nhọc nhằn và họ cũng không đồng cảm dù chỉ phần nào nỗi ê chề của tôi. Dù trái tim đương bề bộn.
Và người ta sẽ gọi đây là giai đoạn ươm mầm siêu nhân cho lịch sử nếu trong một tương lai gần, bắt buộc phải có những con người siêu việt. Nữa, ta đang viết những điều bình thường thì nhoáy một cái là xong này với một sự nỗ lực đầy khó chịu và đau đớn của đầu óc quá tải đâm chậm chạp. Những cái đó có quên đâu mà phải nhớ.
Khi có những chú xe tải phóng rầm rập qua, những bụm cát phi vào mặt tôi. Lật ngửa cây đèn lên thì thấy các chân tròn nhỏ ấy đều rỗng bên trong, tại nơi sâu thẳm là những cái đầu ốc vít. Nhưng muốn làm một tấm gương thì có.
Rồi tí lại reo ầm lên Việt Nam vô địch với mỗi pha bóng tấn công. Họ không phải thiên tài, và họ cho rằng thiên tài (thơ) của chả làm nên được cái gì, thế là họ không cần quá bận tâm đến điều đó. Bạn biết sự dịu ngọt của đàn bà là liều thuốc không tồi.
Hắn cho rằng có khả năng đứng ngoài dục vọng và hiểu được cái dục vọng đang có trong mình và xung quanh mới là một trạng thái tương đối toàn diện. Họ bảo: Cháu nói thế là nói xằng. Tác phẩm Bật dậy nào.
Bạn hãy thử xuất hiện trong một căn phòng tầng 4 của một ngôi nhà trên phố. Bởi em biết hy sinh từ trước anh rất lâu. Nhưng đặt mục tiêu rồi.
Nhưng so với người không chơi bẩn (tất yếu vẫn phải chịu nhục kiểu này hay kiểu khác) mà làm được như họ hoặc hơn họ thì không những về nhân cách họ thua. Chỉ còn dòng máu là hoang dã. Viết thế đủ chưa nhỉ.
Nằm lên nó, xích hai chân vào một cái đai như chiếc gông rồi bấm điều khiển nâng mặt phẳng mình nằm dốc dần cho tới lúc tạo góc 90 độ so với mặt sàn. Bên cạnh những cơn đau thường trực thì bạn cũng tạo được cho mình một sự thanh thản tương đối. Em thì bắt một con khác ở Hawaii và thả vào mảnh vườn sau nhà.
Bắt đầu sắp đặt đến thái độ. Nhưng sự phá bỏ này chỉ là sự phá bỏ vô thức. Như thế là lập dị, là thiếu khoa học, không hòa cùng nhịp sống với mọi người.