“Tôi cảm thấy mình thật may mắn khi vẫn còn đủ cha mẹ, dù một người bị mù, còn một người mắc bệnh tâm thần, khi một ngày nọ tôi nhìn thấy một đứa trẻ khóc trước một quan tài của cha mẹ chúng. Nhưng càng bị ngược đãi, ông lại càng trở nên nổi tiếng. Cuối cùng, vào năm 1860, ông được bầu làm tổng thống thứ 16 và là một trong những tổng thống vĩ đại nhất trong lịch sử nước Mĩ.
Tương truyền, đồng hồ của ông được chỉnh sớm hơn 8 phút để thời gian được sử dụng tốt hơn. Theo tôi, ta nên hiểu như thế này: “Qùa tặng của đau khổ mang đến cho chúng ta là mang ta đến gần với thượng đế hơn, dạy ta trở nên mạnh mẽ hơn khi ta yếu đuối, can đảm hơn khi ta hoảng sợ, sáng suốt hơn khi ta hỗn loạn va không nghĩ đến nó nữa một khi ta không đủ sức vững vàng nữa.
Thậm chí tôi còn nghĩ đến việc di cư vì không còn mặt mũi nào gặp người khác. Khi gặp khó khăn và thất vọng,ta cảm thấy hết sức cay đắng . "chính trong các cuộc khủng hoảng và chiến tranh lớn các vĩ nhân được sinh ra"
Ông lau dọn kho và các gạt tàn thuốc, xắp xếp mọi thứ ngăn nắp trước khi một ngày làm việc mới bắt đầu. Ông được bảo rằng điểm số của ông không đủ và ông sẽ lãng phí thời gian. Nhiều câu trả lời được đưa ra nhưng ý kiến nhiều nhất vẫn là: “ Người đó không bơi được”.
Sự phát triển và thành công của tổ chức này là bằng chứng về những cơ hội trong thương mại và công nghiệp ở Malaysia hiện nay dành cho những ai đã được chuẩn bị để tận dụng môi trường kinh tế, xã hội và chính trị mà Chính phủ và các dự án kinh doanh đã tạo ra. Vậy ai là người muốn có cuộc sống gian khổ và khó khăn ?Tôi ủng hộ những người không thích điều này . “Mọi thứ đều có mùa và mỗi việc dưới bầu trời này đều có thời gian của nó”.
Cuộc sống có thể đã quá tệ bạc với ta. Ông được gán cho biệt danh « kẻ vào tù ra khám ». Điều đó đã trở thành một thách thức đã khiến ông phải theo học khóa đào tạo 5 năm Y ở Mỹ.
Gia đình ông không có đủ những thứ tối thiểu cho cuộc sống hàng ngày. Ông còn được trao tặng giải thưởng viên chức năm 1998 và năm 1999 – giải thưởng do ban giám đốc bảo hiểm nhân thọ , tổ chức dành cho đoàn thê người Thái , do chính ông Wuthichai Sanguanwongchai, thứ trưởng bộ công nghiệp Thái Lan trao tặng. Con đường thật gồ ghề, các khó khăn không ngừng xuất hiện.
Tình hình tài chinh của gia đình ông tồi tệ đến mức ông phải bỏ học một năm trước khi tốt nghiệp. Thậm chí ta có thể nói nó quá bất công và tự hỏi mình tại sao lại thế. Nhưng nếu bạn càu nhàu vì không thấy thỏa mãn, thì không ai ngăn cản bạn bỏ đi vươn tới các vì sao.
bạn đến thăm lại người bạn thuở xưa và quan sát họ từ xa,bạn sẽ nhận ra họ là một con người khác hẳn. "Con người sẽ không bao giờ đến được mặt trăng dù có những tiến bộ của khoa học kĩ thuật tương lai" Henry ví việc phát triển khu trung tâm buôn bán với việc nấu ăn, một cách tiêu khiển mà ông rất thích sau giờ làm việc.
Bất kể chỗ làm có xoàng xĩnh như thế nào , công việc có bé xíu như thế nào hay những người khác đối sử thô lỗ như thế nào với mình,dường như điều đó không làm anh bận tâm. Nhưng ông kể với chúng tôi rằng những người này không có nhật báo để đọc và lo âu, không có rắc rối về thực phẩm , công việc, hôn nhân, tài chính, thật sự không hề có rắc rối nào. 00 RM trong một tháng , trong khi đó bà chỉ kiếm được 2000 RM? Hạt giống của sự ao ước trở nên giàu có của bà đã được gieo trồng từ ngày định mệnh ấy.