Trước kia chúng ta hay nói về Jackie Robinson và Dwight Eisenhower, rồi thì JFK và Elvis. Tôi thấy mọi chuyện đều do tàu ngầm Đức gây ra cả. Trong bộ phim Quân vương và thiếp (The King and I) có câu Cái gì có là có.
Nhưng cái vụ này thì… Anh có lời nào muốn nói không? Năm ngoái không có một tội phạm nào ở Butte. Tôi luôn muốn chương trình trò chuyện mỗi tối trên đài CNN của tôi phải là những cuộc trò chuyện tự nhiên và thoải mái nhất.
Muốn làm được điều này, không còn cách nào khác hơn là phải biết lắng nghe. Rồi Danny hỏi: Thưa chị, con trai của chị thích nhất bài hát nào? Người mẹ trả lời: Ca khúc Dena. Và thay vì chỉ thông báo cho mọi người biết điều này, chúng tôi lại bày ra một kế hoạch phá phách và nói với họ rằng gia đình Moppo đã ra đi còn Moppo thì… đã chết.
Tôi có dịp ngồi ghế chủ tọa tại hội nghị ở New Orleans về một chủ đề mà chúng ta thường nghe nói vào thập niên 1990: Xa lộ thông tin. Bạn thử tưởng tượng tôi há hốc miệng như thế nào! Anh ta nói hay quá! Cứ như làm thơ vậy. Khi có quan điểm như vậy, bạn sẽ thấy rằng được trò chuyện với những người nổi tiếng là một dịp may thú vị.
Một đôi mắt có hồn sẽ giúp bạn có sức lôi cuốn hơn rất nhiều, dù giao tiếp ở bất cứ nơi đâu, bất cứ tình huống nào và nói chuyện với bất cứ ai đi chăng nữa. Thường thì ở những buổi tiệc lớn nhỏ, chúng ta sẽ gặp chí ít một hoặc vài người quen biết trước, như anh hàng xóm, cô đồng nghiệp… Điều này sẽ giúp bạn dễ dàng khơi mào một câu chuyện. Nhưng nên cẩn thận, nhiều từ mới nghe có vẻ thời thượng lại chẳng có tác dụng thiện cảm nào khi bạn giao tiếp.
Thái độ này sẽ được đánh giá cao khi khán giả xem chương trình về bạn. Ngay tôi cũng cho rằng việc này rất dễ… thất bại. Remember the night? The night you said, I love you.
Vấn đề ông nêu ra tạo nên một không khí tranh luận sôi nổi. Al Pacino cũng là một nhân vật có óc khôi hài hết sức tự nhiên. Nó muốn trở thành một người giống như anh.
Bạn biết không, tôi đã tự nghiệm ra điều này: Tôi chẳng bao giờ học được cái gì khi tôi đang nói. Đối với nhiều người, trò chuyện với những người nổi tiếng là một thách thức khó khăn. Sang đầu hiệp hai, chúng tôi được cứu hộ với một tờ sơ đồ trận đấu.
Trước giờ giao thừa, tôi làm người thông ngôn chúc mừng năm mới trên các đường phố. Tôi sẽ không nói về truyền hình và tôi cũng sẽ không nói về thu nhập của các ngành thể thao này nọ. Nếu làm như vậy, ngay tức khắc khán giả sẽ biết rằng tôi đang nói thật.
Cuộc trò chuyện có thú vị hay không hoàn toàn phụ thuộc vào sự khéo léo của bạn. Lần đầu tiên và lần duy nhất trong đời, tôi thấy Jim ngồi lên ghế bành còn té lên té xuống. Họ hay nhìn những việc khó khăn nghiêm trọng một cách nhẹ nhàng hơn.