Amikami

Lên đỉnh khi xoạc người đẹp momo sakura từ phía sau

  • #1
  • #2
  • #3
  • Trên lề đường là những hàng quán chộn rộn người bâu đầy. Tôi biết là tôi làm được nhiều việc lắm. Bạn càng cầm chặt: Vô duyên sao tay còn run.

    Bi kịch chỉ đến khi họ bắt đầu khao khát nhận thức, khi họ bị ngăn cấm tình yêu, khi họ bệnh tật không có tiền chữa chạy, và hứng chịu những bất công lớn. Kiểu chơi chữ này vớ vẩn thôi. Nhìn vào cái gương đối diện thấy cũng khá thú vị.

    Họ nhìn vào sự lên mạng, sự viết, sự đọc truyện, sự đá bóng của bạn. Và thường thì tôi giết nhưng không để hắn chết. Trọng tâm lại chuyển sang câu hỏi: Mình viết có hay không?

    Càng kéo nó càng lùi lại. Một lần, ông quan đến chơi nhà, con chó sủa nhặng lên, bị chủ đá vào mõm. Đồ gian dối, mày chứng minh tấm lòng cao thượng hệt như một bà trưởng giả! Sự tan rã đạo đức bắt đầu từ những tấn bi kịch thế này, lừa ông sao được?

    Như một sự bổ trợ, cân bằng, phong phú tất yếu. Nhưng mà tôi ươm mầm. Thầy bảo tôi viết một đoạn để biết nét chữ của tôi, có gì thì… Trước lúc thi, tôi hầu như không lo lắng, mọi thứ tôi nắm khá vững.

    Bạn muốn đem lại cho họ những điều hơn thế. Thế nên trong hắn mơ hồ sự so sánh tưởng như là một sự giằng xé lớn lao nhưng thực ra tối nghĩa và thiếu cơ sở: Chung thủy với đời sống tuyệt vời hơn hay sáng tạo tuyệt vời hơn? (Cái này từa tựa như câu hỏi vị nghệ thuật hay vị nhân sinh). Hai anh em kéo co vài lần bỗng bạn thấy mình không thấy mặt ông anh.

    Phần còn lại của cái đèn… À quên, cái xương sống đèn màu đen. Nhưng tôi không muốn có thái độ của một kẻ bỏ chạy. Nó chỉ chuyển hóa từ dạng này sang dạng khác.

    Lần đầu, tôi mở cho mẹ xem một trang web có người viết về tôi gọi tôi là thiên tài, lòng đầy hồi hộp. Em thấy anh cũng tội nghiệp như cô bé ấy. Nên không ai có lỗi.

    Chắc họ nghĩ bạn là bồi bàn. Cũng chẳng nhớ được nhiều. Mai sau không biết thế nào, nhưng đây là cảm giác sợ phí, sợ mất của một người 21 tuổi chỉ sở hữu thơ và tay trắng.

    Một người theo ngành sư phạm sẽ không còn ấp ủ ước mơ ươm mầm trẻ thơ. Tôi cứ mãi im lặng nhìn vào trang sách. Như một con rết hoặc như một con rắn.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap