Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp. Nếu có điểm nào còn vướng mắc, mọi người cởi mở bàn bạc, trao đổi với nhau cho đến khi tất cả được thông suốt. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt.
Anh vẫn chưa quên cảm giác lo âu và thất vọng thường xuyên trước đây, và anh cũng nhớ những gì mình đã nói với con gái cuối tuần trước, khi hai cha con anh cùng chơi cầu lông: "Càng được chuẩn bị kỹ lưỡng, công việc sẽ càng trôi chảy và con sẽ càng cảm thấy vui hơn khi công việc hoàn tất". Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: - Tôi nghĩ mình đã hiểu, nên sẽ không làm phiền ông nữa.
- Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. Sau đó, tớ còn học thêm từ Jennifer vài điều nữa trước khi biết cách giao việc sao cho hiệu quả. Jack, sếp của anh, gọi James lên văn phòng gặp ông.
Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được. - Khởi đầu thì khá tốt. Sếp của James rất lo lắng và đắn đo về năng lực của họ.
Lẽ nào ông lại nghĩ rằng tôi có thể đọc được những suy nghĩ của ông kia chứ?". Mọi người lại thấy anh mỉm cười. Còn James lại chẳng có thời gian.
- Tớ hiểu rồi, - James đồng ý. Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn. - Giờ thì tớ hiểu rồi.
Trong bữa cơm cuối tuần, vợ anh thắc mắc không hiểu vì sao mọi chuyện lại thay đổi tốt đẹp đến thế. Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. Tớ cũng đã yêu cầu cô ấy nhắc lại những điều tớ nói và cả hai đều nghĩ mọi chuyện sẽ ổn.
Còn sau đó thì anh chỉ muốn bật ti vi lên xem trong giây lát rồi đi ngủ. Khi tổng kết, tớ thường trao đổi và chia sẻ suy nghĩ, cảm tưởng cũng như quan điểm của mình với các nhân viên về ba vấn đề đó. Song song đó, James cũng tự tìm ra một bảng đối chiếu giúp anh dễ dàng xác định phạm vi thẩm quyền phù hợp tùy theo mức độ quan trọng của công việc cũng như kiến thức và kinh nghiệm của người được ủy quyền.
Hàng chục những câu hỏi đua nhau xuất hiện trong đầu James. Tớ cũng đã xác định cụ thể thời gian hoàn thành công việc cho cậu ấy. - Sao ông lại hỏi vậy? Đương nhiên là tôi phải làm bất cứ điều gì cần làm chứ?
Cứ như thế nhé! Thật ra, tôi rất ấn tượng về những thay đổi ở bộ phận của cậu và tôi muốn giao cho cậu một dự án mới. - Cảm ơn ông, - James khẽ đáp. Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình.