Ta không thể khám phá ra những đại dương mới trừ khi ta có đủ can đảm đi xa đến nỗi không còn nhìn thấy bờ biển nữa. Họ không thê tự tìm ra cho mình một việc làm tốt. Có quá nhiều người lẵng phí năng lực của mình để trông đợi kết quả,thay vì chăm lo nguyên nhân”.
Ngày nay hầu hết mọi người đều đang gấp rút đạt đến thành công. Mới đây, tôi đã điều khiển một buổi họi thảo và có một phụ nữ luôn đạt được doanh thu 250. Thoạt đầu tôi nghĩ đó là một trò đùa! Chà! Vậy là không có trường học nữa.
Bạn có thể nói anh đã phải chịu nhiều những nỗi đu đớn tột bậc và trảu qua nhiều đêm mất ngủ, nhưng vẫn không hề có một lời than vãn. Tuy nhiên, ông là một trong những nhân vật vĩ đại nhất trong lịch sử triết học phương Tây. Dường như chẳng còn vấn đề gì khác nữa.
Hình như người ta tin rằng, nếu nguyền rủa và bang bổ lúc thất bại, sau ngày bạn sẽ có tiềm năng để trở thành người chiến thắng vẻ vang. Tôi không thể cưỡng lại nổi sự cám dỗ của nó. Họ bảo: “ Bà đã đến sai chỗ rồi”, và bắt đầu kể với bà những bi thảm đã sảy đến với họ.
Hầu như tôi đã trở thành một nhà cố vấn hôn nhân miễn phí của họ . ” Điều này thật chính xác. “Bậc thang không bao giờ dành để nghỉ ngơi mà là để giữ cho bước chân của một người đủ dài để anh ta có thể đạt đến nới khác cao hơn.
“Chúa đặt tôi ở đây để làm cái gì đó. Một ngyaf kia, người quản lí bỗng nhiên mất tích và không thấy xuất hiện nữa. (Một báo cáo gần đây ở Hồng Kông cho biết số học sinh đến tìm gặp chuyên gia tâm lí trong 5 năm gần đây tăng đến 55%.
Và để làm được điều đó, ta luôn phải chấp nhận mạo hiểm, và mạo hiểm lại luôn đi cùng may rủi, nghĩa là ta sẽ có thể không đạt được mục đích. Trong cuộc đời của mỗi người phải có vài “cơn mưa” đổ xuống. Giai đoạn này bắt đầu khi tôi học ở trường đại học trong vùng ( Đại học Malaya).
Một bữa nọ, lúc sắp xếp lại sách vở, tôi tình cờ gặp lại quyển sách “Nghĩ đến sự giàu có và làm giàu”. Nói đến điều này tôi muốn chia sẻ với bạn điều mà tôi đã nhặt nhạnh được qua buổi hội thảo của Brian Tracy. "Ta không bao giờ học hỏi được điều gì từ thành công của mình,mà chỉ học được từ những thất bại của chính mình "
Chẳng có ích gì khi hối tiếc hay đổ lỗi cho người khác về những quyết định mà ta đã đưa ra, dù có chịu tác động của những người khác , vẫn thuộc về trách nhiệm của chúng ta và chỉ chúng ta mà thôi. Trong nửa đầu thập niên 1990, Henry đã khai trương Shoemart Centrepoint, Shoemart Megamall, Shoemart Cebu city và South Mall. Suốt trong những mùa đong rét căm, ông hơ nóng các viên gạch rồi đặt chúng dưới giường để ấm.
Điều làm tôi rùng mình là lúc tốt nghiệp( cuối cùng chúng cũng tốt nghiệp), chúng lại muốn học tiếp lên thạc sĩ, tiến sĩ. "Có một số người khi thất bại thì cứ giậm chân tại chỗ,còn một số người khác thì khi thất bại lại học hỏi được nhiều điều từ thất bại đó và tiếp tục tiến lên " Có lẽ tôi không biết nhiều nhưng tôi sẽ cố gắng học hỏi”.