Amikami

Cô giáo bị chuốc thuốc khi đến thăm nhà học sinh

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nhiều thân chủ, dữ ta!" Bà nói: "Ông Carnegie, tôi thuật cho ông nghe một chuyện mà từ trước tới nay tôi chưa nói, cả với nhà tôi nữa. Hèléne nói: "Ta sa cơ như vậy, chính lỗi tại ta chứ không tại ai hết.

    Tôi chỉ khuyên bạn khinh thường những lời chỉ trích vô căn cứ. Trong hai năm nay, tôi đã sửa chữa gần hết. Những lúc rảnh, bạn nên xả hơi, nên để cho cơ thể mềm như bún hoặc như một chiếc vớ cũ.

    Do sự giúp đỡ người và do tình thương, tôi đã thắng ư tư và thói than thân trách phận. Rồi hỏi anh ta dạy dỗ nó ra sao. Mới đầu, bà ta nói giọng run run, nhưng dần dần bà trấn tĩnh lại sau cùng đã có thể nhoẻn miệng cười.

    Vậy thiếu sự huấn luyện đó tất không sao bước lên bậc thang chót vót của xã hội được. Chắc là hoàn cảnh tự nó không thể làm cho ta sung sướng hay đau khổ. Ông chết tức thì, còn bà bị thương nặng đến nỗi bác sĩ nói phải suốt đời nằm liệt.

    Tôi thấy nó gây nhiều cảm hứng đến nỗi tôi đã phân phát nó ra hàng trăm bản. Lần thứ nhì tôi thôi miên họ, thế rồi bảo họ rằng họ yếu lắm, cho nên họ chỉ bóp 14 kí lô rưỡi thôi, nghĩa là không bằng một phần ba sức thiệt của họ. Toscanini mỗi đêm chỉ cần ngủ 5 giờ, nhưng Calvin Coolidge lại phải ngủ 11 giờ.

    Rồi đưa cho người quen đọc. Cháu hỏi tôi: "Má làm gì đó?". Ngay bấy giờ tôi đã được biết chồng tôi là Hải quân trung tá Robert Raleigh Yates vô sự.

    Tôi đã thí nghiệm phương pháp ấy, thiệt hiệu nghiệm. Có một người con gái của chú tài xế đã phải trả giá rất đắt để được bài học ấy. Ông là Deems Taylor, nhà bình luận chính trị hằng tuần tại đài bá âm.

    Tức thì tôi quyết định để luật trung bình lo giùm tôi và từ đó tới nay, tôi hết sợ bị ung thư trong bao tử nữa". Ta biết rõ ta hiện đứng đâu. Bất kỳ ai cũng có thể sống một cách êm đềm, trong sạch, kiên nhẫn, đầy tình thương chan chứa trong lòng, từ mặt trời mọc cho tới khi mặt trời lặn.

    Có kẻ hỏi có phải bà là như vậy để hăng hái lên không thì bà đáp: "Không, tôi cốt ý cho các bác sĩ và các cô đều vững lòng tin. Thiệt là điên! Thiệt là vô lý! Tôi đã phí bao năm học bắt chước kẻ khác mới nảy trong cái sọ đặc như mít của tôi ý này: Phải theo tài năng riêng của mình, không thể nào bắt chước người khác được. "Đầu tháng sáu năm 1944, tôi nằm trong một lỗ hầm gần vịnh Omala.

    Ông William James đã nói: "Những nhược điểm của ta giúp ta một cách không ngờ". Một hôm, khi ở Maryville về, nhân vừa bị nhà ngân hàng dọa đem phát mãi lẫm, ba tôi gò cương giữa một chiếc cầu, rồi xuống xe đứng ngó dòng nước một hồi lâu, phân vân không biết có nên nhảy xuống đó cho rồi đời không. Tôi trở lại công việc là tổ chức và dạy những lớp cho người lớn.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap