Vậy, muốn gây thiện cảm, xin bạn để ý tới quy tắc thứ ba này: Và người đó là ai? Chính là ông Ken R. Hồi nhỏ tôi cũng như các em, cũng thích đốt lửa trong rừng lắm.
Cả hai chúng tôi đều hài lòng. đều cần kiếm người để than thở. và bạn sẽ thấy họ thức suốt đêm để tập tành cho hoàn hảo.
Làm được như vậy, thì người trong bốn bể sẽ là bạn của ta. Bạn nhận kỹ, từ đâu tới đó, chưa có nửa lời về mục đích của cuộc thăm viếng. Nếu các bạn muốn người ta trốn bạn, chế giễu lén bạn hay khinh ghét bạn thì bạn làm như vầy: đừng bao giờ nghe người khác nói hết; bạn cứ nói hoài về bạn thôi.
Ông làm cách nào? Ông cho riêng anh ta một phòng giấy với một tấm bảng treo ở cửa đề tên và chức mới của anh. Người ta bán cả ở đầu đường. Bạn nhận thấy rằng nó gần như bức thư trên kia.
Tôi đã dùng đủ mọi chước: hết khuyến khích, rồi kích thích, rồi rầy mắng, chửi rủa, dọa đuổi. Kinley dùng năm 1896; khi ông dự bị cuộc vận động tuyển cử của ông để làm Tổng thống. Nếu không, sẽ mau quên lắm.
Rõ ràng tôi thấy ông ta chưa hề được người mướn nhà nào nói với ông bằng cái giọng đó. Ông nhất định đi đường khác và bắt đầu nghiên cứu nghệ thuật dẫn dụ người. Ông thân ông làm thợ rèn và hồi nhỏ ông học ít lắm.
Nếu ngồi lâu quá năm phút thì đừng có hy vọng gì thành công hết. Vậy mà giọng của ông dịu dàng, nhỏ nhẹ, thân mật hơn là nói với các nhà truyền giáo nữa. "Thiệt chỉ nhờ thịnh tình của anh em mà tôi được có mặt trong cuộc hội họp giữa các vị giám đốc cuả công ty và các vị thay mặt cho nhân viên, vì tôi không có cái may được ở trong nhóm trên hay nhóm dưới.
Hội đồng quản trị hãng xe hơi xem xét kỹ các mẫu hàng rồi mời các người thay mặt đó lại một lần cuối cùng để bênh vực thứ hàng của họ. Mỗi lần ông đi biểu diễn tài nghệ về, người bếp đó luôn luôn đích thân dâng ông một món ăn đêm mà ý nấu riêng để ông dùng. Như vậy là bạn khôn, có đại độ và có lẽ xuất chúng nữa.
Thành thử nhiều quá, làm không xuể và xe của ông phải đợi, hàng của ông phải gởi trễ. Bất kỳ thằng khùng nào cũng tự bào chữa cho mình được mà những thằng khùng đều làm như vậy hết. Kinley dùng năm 1896; khi ông dự bị cuộc vận động tuyển cử của ông để làm Tổng thống.
Nhưng trong những tiểu tiết đó, ta phải giữ một thái độ phong nhã thì mới có hạnh phúc trong gia đình được. Nếu ông giúp tôi việc đó, tôi sẽ lấy làm quý hóa lắm và mang ơn ông vô cùng. (Tôi phải nói rằng bà phỏng vấn anh chàng ấy ở trong khám).