Chúng ta không có sự khách quan và vì vậy chúng ta thiếu một nhãn quan tỉnh táo. Nhưng hãy nhớ rằng người đó phải nói với bạn trước. Anh ta đạt được gì với câu nói này? Anh ta đã đạt được sự tin tưởng hoàn toàn của bạn.
” Câu hỏi: “Anh đã từng dối em chưa đấy?” sẽ nhận được câu trả lời: “Chưa, anh chưa bao giờ dối em cả. Cho dù người đó được đào tạo đến mức độ nào nhưng một khi đã diễn hết kịch bản, họ không được chuẩn bị gì nữa và đó chính là thời điểm mà bạn muốn họ phải đến. Bạn có nhận thấy rằng người đàn ông đã nhanh chóng hạ gục anh chàng lính gác bằng lời lẽ như thế nào không? Nếu lớn tiếng tranh cãi và khăng khăng rằng mình có giấy phép, rằng người lính gác là một kẻ ngu ngốc khi không biết điều đó, ông ta sẽ vấp phải một bức tường phản kháng.
Cho phép tôi nói chi tiết câu trả lời của mình. Hành động này cũng chứng tỏ rằng người đó cảm thấy như thế nào về bản thân. Trong trường hợp hình phạt dành cho sự dối trá không đủ mạnh, bạn sẽ khó có được sự thật.
Các cử chỉ đều giả tạo, không tự nhiên. Hãy quan sát những gì được xem là biểu hiện phản ứng ban đầu. Và thường nó là có lý do.
Sẽ có người tiết lộ. Mọi người đều biết cả rồi. Winston: Ồ, thế à? Chà, họ còn lấy dấu vân tay rồi đấy.
“Anh chỉ phải chịu trách nhiệm với việc mình là ai lúc này thôi. Nhưng nếu không chắc như vậy thì chúng ta sẽ rơi vào cảm giác ngày càng sợ hãi và lo lắng. Những câu nói được gạch chân là những tuyên bố trung thực và những từ được in nghiêng là những gợi ý.
Trong trường hợp này, “nịnh bợ sẽ không đưa bạn tới đâu cả” đúng là sự thật đấy. Việc này nếu được làm quá lộ liễu sẽ khiến hình ảnh của Nixon bị ảnh hưởng. Anh sẽ cho tôi biết sự thật nếu anh có thể làm thế, nhưng anh không có gan.
” Khi nói dối về một mối quan hệ hoặc những hành động đối với một người, người đó có thể sử dụng những cụm từ như “mối quan hệ” hoặc “thằng bé ấy” thay vì “mối quan hệ của chúng tôi” hoặc “thằng bé nhà tôi. Hạn chế duy nhất khi hỏi trực tiếp là bạn không thể sử dụng bất kỳ phương án tấn công nào khác trừ phi bạn để cho thời gian trôi qua thật lâu. Điều này kích thích người đó tiếp tục nói.
Nói cách khác, chúng làm cho người nghe tạm thời xuất thần trong khi bộ não người đó cố gắng xử lý thông tin. Bạn không thể gọi người đó là kẻ nói dối vì cho rằng họ không thật sự tin những gì họ đang nói là sự thật. Điều này phá tan bất kỳ động lực nào để cậu con trai thú nhận.
Trong khi hai người cùng nói những lời giống nhau, nhưng những lời này truyền tải những thông điệp hoàn toàn khác nhau. Nói cách khác, cách duy nhất người đó có thể lợi dụng một cơ hội mới được đưa ra cho mình là thừa nhận những hành động trước kia của mình. Kịch bản B: Là một bác sĩ, bạn đang nói chuyện với một bệnh nhân tỏ ra ngần ngại không muốn thảo luận về các mối quan hệ tình dục trước đây của mình.