Còn tôi, tôi đã trả lời với anh như thế nào nhỉ? Tôi thú nhận với anh rằng cái túi của tôi cũng lép xẹp chẳng khác gì anh! Nguyên nhân của tình trạng thảm hại này là gì nhỉ? Tại sao chúng ta không biết cách làm ra nhiều vàng bạc, hoặc ít nhất là đủ để chúng ta ăn và mặc? - Trong đoàn hầu như ai cũng như thế cả. Nó sẽ chứa đầy những đồng tiền vàng.
Ai mà chẳng thích những người nô lệ chăm chỉ và làm nhiều việc cho họ. - Con xin kể tiếp câu chuyện đến giai đoạn con đang lâm vào cảnh túng quẫn và thất vọng nhất trong cuộc đời mình. Câu nói của chàng trai trẻ càng khiến ông Sharru thấy rõ những lo lắng của mình là có cơ sở.
Ông được cho ngủ trong kho cất giữ ngũ cốc. Ông hoảng hốt rùng mình. - Giờ con cần phải suy nghĩ và hành động chín chắn như một người đã trưởng thành.
Trong suốt bốn năm trước khi làm quản lý cho ông Algamish, tôi đã quyết tâm để dành một phần mười trong tổng số tiền mà tôi kiếm ra, đồng thời sau một lần thất bại tôi đã rút kinh nghiệm và khôn ngoan hơn nhiều. Bởi vì, công việc này cũng sẽ mang lại cho ông ấy một số tiền. - Chỉ có thế thôi sao? – Tôi vô cùng ngạc nhiên và không nén nổi câu hỏi thất vọng.
- Hay là anh cũng không biết? – Ông nài nỉ. Thật lòng, ông không thích tiếp xúc với những kẻ thô lỗ và tàn bạo này, nhưng ông cũng nhận thấy họ là những khách hàng lớn, thường mua một lúc nhiều bánh chứ không chỉ một vài cái như những người khác. Ngoài ra, họ còn bị ám ảnh bởi trộm cướp và càng thu mình hơn trong cái lốt nghèo khó.
Bỗng nhiên, cả hội trường im lặng. Một tia hy vọng bắt đầu nhen nhóm khi bọn ông đến gần thành Babylon. - Cháu đã cho ông chủ lò gạch Azmur vay số tiền đó.
Vì vậy, tôi luôn sẵn lòng giúp đỡ để công việc buôn bán, kinh doanh của họ được thuận lợi và mang lại sự thịnh vượng cho Babylon. Câu chuyện tôi sắp kể ra đây sẽ minh chứng một sự thật là dịp may hiếm có thường vụt qua rất nhanh – như trường hợp của tôi, nó chỉ đến trong một đêm, mặc dù tôi mong mỏi chờ đợi nó từ rất lâu. - Sau khi cho biết mình là một nô lệ, ông Arad Gula nói rằng ông đang lo lắng về cuộc sống tự do sắp tới của mình.
Ông thừa khả năng giúp cho những người quyết tâm làm việc siêng năng, tự lập và có ý chí tiến thủ trở nên giàu có; nhưng đối với chàng trai này, muốn tác động để làm thay đổi cách suy nghĩ của anh ta là một điều hết sức khó khăn. Thêm nữa, mặc dù đã chung sống với nhau nhiều năm, nhưng tôi vẫn không sinh được một mụn con nào. Khi chúng ta đói, tinh thần của chúng ta sẽ trở nên sáng suốt và nhạy cảm hơn với các mùi thơm của thức ăn.
- Bí quyết để kiếm ra nhiều tiền của ông nội cháu là gì hở ông? Nhận được sự khích lệ của mọi người, người thợ dệt vải nói tiếp: - Anh nói rất đúng, anh bạn ạ! - Người thu mua gia súc đáp lời.
Vậy thì theo bạn điều gì sẽ xảy ra? Sau khi người nô lệ ấy chết, xác được treo ngược lên một cây sào để cho mọi người đều nhìn thấy. - Anh là một người may mắn do được ông Algamish xem như là một người thừa kế của ông ta.