Những người táo bạo lại tiếp tục. Người đã vượt qua nhữing khó khăn "mang " các dấu hiệu chiến thắng trên guơng mặt mình . Ngày nay, ông được xem như là một trong những người giàu nhất thế giới.
Có bao giờ bạn tự hỏi làm thế nào mà người Nhật có thể đứng lên từ cảnh đổ nát của chiến tranh thế giời thứ 2 để trở thành cường quốc kinh tế hùng mạnh như ngày nay?Tôi vẫn còn nhớ,thời tôi còn trẻ,nhiều người rất nghi ngờ các sản phẩm của Nhật. Người chủ cửa hàng rất đỗi kinh ngạc Sau đó, lương của ông được tăng lên 800 bath rồi 1000 bath( 26 đo la ) một tháng. Nhưng ông nói: “ Biết đâu nó là họa đấy”.
Lo lắng, buồn phiền, ngờ vực, sợ hãi và thất vọng . Socrates, lúc ấy đang ướt sũng nói với người bạn : “Bạn ơi,bạn cũng biết rồi đấy, sau sấm sét, thế nào cũng là những cơn mưa”. Chẳng phải “chẳng có gì hết” cũng là có một cái gì đó dấy ư?
Nhà thì giống như ngọn lửa, còn trường học giống “ cái chảo nóng”. Tuy nhiên thu nhập của bà không đủ và phải trông chờ vào sự giúp đỡ của dì ông. Tôi được sinh ra để làm mọi việc tôi đang làm.
Cơ bắp của chúng ta cần phải hoạt động để làm ta khỏe mạnh hơn . Một người kéo xe thông thường kiếm được 1,3 đến 4 USD một ngày. Và khi họ không đạt được kết quả như mong đợi trong một khoảng thời gian nhất định, họ bắt đầu lôi kéo hoặc dùng các mánh khóe khác để đạt được kết quả như mong muốn.
Sau khi hoàn tất bản thảo đầu tiên của quyển sách này ,tôi đã đưa nó cho anh rể tôi đọc qua và xin ý kiến. Năm 1988, sau khi đóng bộ phim thứ 5 của mình, cô kết hôn và tạm thời giã từ sự nghiệp điện ảnh. Ý tưởng đó chính là máy Xerox -máy sao chụp không cần mực ướt.
Mỗi thất bại là một bài học khiến con người phải thử nghiệm một phương pháp mới trước đây chưa bao giờ tính đến. Woolworth nêu ra ý tưởng về một-đồng-kẽm-và-một-đồng-hào(đồng 5 xu và đồng một hào) với ông chủ,chủ của ông đã bác bỏ thẳng thừng và nói "ý tưởng này quá mạo hiểm và cũng không có đủ hàng hóa để bán với 5 và 10 xu". Tôi tiến hành một chiến dịch tranh cử thật hăng hái và sáng tạo nhằm giành được một chỗ trong cuộc bầu cử.
Sự kiên trì của Helen Keller đã cho tất cả những người tàn tật niềm hy vọng. Bạn sẽ nghĩ không có vấn đề gì cả nếu bạn không nhìn thây khuôn mặt của anh ấy. Bạn có thể tận dụng sự thất bại .
Trong một buổi họp, chúng tôi được hỏi một câu hỏi rất rành mạch( không biết có phải vậy không nhưng chúng tôi nghĩ vậy): “ Ai không muốn gặp rắc rối, xin hãy giơ tay lên?” . Anh không phàn nàn hay than vãn một cách cay đắng về sự bất tài của các đồng nghiệp. Một thứ nữa cũng là một phần của tuổi thơ chúng tôi, đó là “kết phe”.
Việc đứng dậy được mới là điều đáng nể. Khi đi trên đường không ai thèm chú ý đến tôi. Khi bà trở về nhà, nhà hàng đã bị đóng cửa.