Có thể tớ không giết cậu nhưng cậu cứ ngoi lên là tớ đập như chơi trò đập cá sấu. Ta không thích nổi cáu. Lúc lúc mới thấy tiếng rú lạc lõng.
Không thích nhưng vẫn lạc vào bởi đó là một phản ứng thật, dù ở một cấp độ xoàng. Bắt đầu chan chán, rủ cậu em đi bơi. Nếu đời là một trò chơi thì ngoài người chơi (may ra có thể) ai có thể thấu suốt những bến bờ không bờ bến của nó.
Hoặc là họ sẽ phải thay đổi một số cách nghĩ cơ bản. Không biết trận chung kết này, ở nhà có một vé, ai đi. Bàn tay kia cũng không phải của nàng.
Không biết trận chung kết này, ở nhà có một vé, ai đi. Một người theo ngành sư phạm sẽ không còn ấp ủ ước mơ ươm mầm trẻ thơ. Hoặc là im lặng vâng theo tất cả những con đường dù sai lối như một truyền thống người lớn đúng, trẻ con sai.
Câu rất tuyệt vời, ý nghĩa cực kỳ dùng trong lúc thêm gia vị cho lời khen ngợi những gì làm bác hài lòng. Có tiếng chị út gọi í ới xuống ăn cơm. Mà những điều đó cũng chẳng làm bạn rầu lòng.
What I fell what I know never shine through what Ive known Và bon chen không bẩn, không ác. Âm thanh lắng hẳn đi.
Tôi đã ngồi đây nhiều lần, nhìn phát chán. Mà tôi đã làm gì có những cái đó. Cũng có thể họ không tìm thấy.
Khi mà trước hôm thi đại học một ngày, mẹ dẫn tôi đến nhà một ông thầy. Và năng lực sẽ làm cho chữ nghĩa là những mảnh xương thịt bắn ra tung tóe trong cuộc va chạm có hay ho hay không. Từ chuyện mất xe cỏn con mà mình giao lưu được thêm một người.
Giữa hiện thực và huyền ảo. Mình lại biết thêm một con đường đến đồn công an. Tôi lại viết để tìm sự ủng hộ của dư luận.
Con mèo quanh quẩn bên nách. Ông lão giật thót mình: Ấm! Khi đã chơi thì dối trá, lăng loàn, thô bỉ, hèn hạ, cuồng loạn, hoang tưởng… là chơi mà thật thà, gia giáo, anh hùng, khiêm tốn, thực tế, tự ti, đức độ… cũng là chơi.