Dù sao sự lâu bị phát hiện cũng có thể có cái may. Hoàn toàn không ngái ngủ. Và có cái bon chen được nhìn thấy và không được nhìn thấy.
Cũng vì ít trải qua mà tôi chưa đủ hiểu họ để làm họ có thể hiểu lại tôi. Bố muốn yên ổn và sợ cho bạn. Mẹ vào lấy khăn mặt tôi trong buồng tắm đặt lên trang sách, lau mũi lau mặt cho tôi rồi lau cả cho mình.
Cho thì thôi nhưng nhận thì không phủi tay được. Nhưng còn cái đèn rọi treo trên tường mẹ không biết công tắc ở đâu. Rồi tiến hành những hành động tàn ác trong sự thờ ơ và hỗn loạn đã được phát tán, truyền nhiễm, lây lan.
Trẻ con chui ra từ đâu nhỉ? Nách? Mồm? Không phải. Mình chẳng bao giờ phải tính toán với mình. Nhưng mà chắc là ra được thôi.
Cháu phải sống cho ông, cho các cô chú, anh chị và rất nhiều người khác nữa… Cái lồng to bị thủng và đang sửa chữa chăng? Hay là lũ chim không chung sống hòa thuận được trong cái lồng chung? Con phượng hoàng đất một mình một chuồng trông thật đẹp. Nhưng mà cũng thấy có một niềm tin để hôm sau cắp cặp đến làm.
Ôi, cuộc đời của bác tôi. Trú ngụ trong ấy là đàn cò. Ngồi trên khán đài, bạn thật muốn đụng chạm quả bóng.
Ngôn từ không có gì mới. Có lẽ nên vào nhà vệ sinh, rửa mặt và tè một cái, bạn sẽ sảng khoái hơn và kể câu chuyện một cách khoáng đạt hơn… Và chúng mình lại lén lút hôn nhau khi con chim lạ trên ngọn cây cao vút vừa hót.
Mãi mãi, ta chỉ là một cậu bé nhạy cảm, càng lớn càng nhạy cảm. Và năng lực sẽ làm cho chữ nghĩa là những mảnh xương thịt bắn ra tung tóe trong cuộc va chạm có hay ho hay không. Hót nhiều cũng không hay lắm.
Người quan tâm đến vấn đề này chứ không đọc liếc qua sẽ có thể hỏi ngay rằng: Cứ cho là thế đi nhưng tại sao có nhiều nguyên thủ quốc gia mà IQ, EQ lại thấp như vậy? Đối với những trường hợp (không phải là hiếm này), chúng ta cùng thử liên tưởng xem… Giờ ở nhà chị, thường xuyên gặp nhưng chị chỉ tạt qua nhà ăn cơm chiều rồi lại đi học thêm hoặc vào trường. Ai theo thì sống, ai chống thì chết.
Trái tim tôi nó chả sai bao giờ. Gã ta trông giống một tên hầu lùn của một cô nàng phù thủy chân dài với mái tóc mềm và đôi mắt sắc. Bây giờ những kẻ cầu bơ cầu bất còn lương thiện ngủ đâu? Chỉ là một thắc mắc, đừng gọi đây là một niềm trăn trở.