Các cậu không cảm ơn, các cậu lại đấu tranh vì các cậu thích thế. Nếu bạn là một nhà phát minh, làm ơn chế tạo một thứ gì đó rẻ tiền có thể bịt tai tránh những âm thanh cơ bản mà tôi đã nêu. Hắn cho rằng có khả năng đứng ngoài dục vọng và hiểu được cái dục vọng đang có trong mình và xung quanh mới là một trạng thái tương đối toàn diện.
Có ai mất xe lại thế không. Hoặc phải tìm cách thay đổi xu hướng xấu. Cái giá cắm bút dựa lưng vào tường, cái bàn kê sát tường, đối diện với bạn.
Tôi là một kẻ có trái tim nhạy cảm và yếu đuối. Một tài năng thiện bao giờ cũng có năng lực lớn hơn nhiều so với tài năng ác. Mai là giỗ mẹ chồng phải mua con gà.
Không thông minh thì phải cúi đầu xuống. Ông anh nhảy xuống bể lạnh, tôi thò chân xuống, ông anh bảo lạnh đấy, tôi liền sang bể nóng. Nên cháu mới dám cãi như thế.
Mỗi tội viết đoạn nào lại thường quên ngay đoạn trước, hay bị lặp, trạng thái vẫn thay đổi liên tục. Chị út là người bạn học lớp một với tôi. Chả thằng nào là không biết quay cả.
Có bệnh nhân nhìn bà già, mặt buồn rười rượi như bị gợi những ký ức về miền quê. Tính ra nếu mua vé tháng hoặc vé năm thì trung bình 30. Và bác cũng phải sống cho mình, đó mới là sống trọn vẹn.
Đến phòng nghỉ, giới thiệu đây là nơi nghỉ ngơi sau khi tập, có thể đọc sách báo, xem tivi, ngủ. Mất thương hiệu hơi bị phiền. Hãy kể cho anh bằng mắt thôi nhé.
Hình như mắt tôi rơm rớm. Nhưng mưa dầm thấm lâu. Bác ơi, có một điều mà những người từng trải như ông bà, các bác, các cô chú và cha mẹ cháu đều nhầm.
Chàng ra về thắc mắc: Tại sao nó chẳng yêu mình? Tôi và thằng em lại về. Ông ta bảo: Đấy, có thế thôi… Nước mắt tôi bắt đầu lặng lẽ rỉ ra.
Ông anh chuyển sang bể nóng. Chừng nào còn giữ cách sống ấy, nếu đời sống không đẹp hơn, trùm lên đời tôi sẽ mãi là bi kịch. Có lúc, ngồi bóc những gói mì chính khuyến mãi trong các hộp thuốc đánh răng ra để bán riêng… Nhiều khi nhìn những cảnh ấy, tôi cảm thấy buồn bã vì đó lại chính là những sự hy sinh lớn lao nhất.