Mà nguyên nhân là những dồn nén âm thầm xuất phát từ chính sự căm ghét (thường là vô thức) những định kiến ấy. Sợ những người phụ nữ gần gũi mình sẽ yêu mình, sợ yêu mình họ sẽ sớm thấy khổ nếu họ không có một bản lĩnh cao cả. Đó cũng là một thứ trói buộc.
Nhưng khi bạn chọn cách sống chống lại bi kịch luôn rình rập những tài năng, sự nghiêm khắc (ban đầu cứng nhắc) ấy không thể không có. Hãy để họ nói Những điều không sáng tạo. Nhưng bạn muốn xin lỗi trước cho sự ngộ nhận và quảng cáo láo làm mất thời gian độc giả dành cho những cái hay ho khác nếu tác phẩm dở.
Và cho bạn thời gian để giúp họ nhìn thấy điều đó. Bố xuống đường đi bộ về trước. Nó không giống như cảm giác hồi nào tôi đèo cô bạn của thằng bạn sau xe, cô nàng vứt đánh bịch bắp ngô vừa gặm hết xuống đường, tay phủi phủi tay.
Đồ gian dối, mày chứng minh tấm lòng cao thượng hệt như một bà trưởng giả! Sự tan rã đạo đức bắt đầu từ những tấn bi kịch thế này, lừa ông sao được? (Tôi còn nhớ, hồi ấy, hôm sau, đến lớp, giờ sinh hoạt đầu tuần, cô giáo chủ nhiệm hỏi tôi trước lớp: Hôm qua em đi đâu để mẹ phải tìm? Em đi chơi điện tử ạ. Tôi ngồi trên nó, đút tay vào túi và nhìn ra xa xăm.
Chả có gì để nhớ ngoài vài khuôn mặt thân quen và những kỷ niệm chung. Nhưng Hóa quả là một nỗi sợ đeo đẳng suốt thời cấp III, dù chuyển sang lớp Văn học nhẹ hơn rồi. Mọi người gọi: Ngheo! Ngheo! Tôi không đáp.
Bây giờ con hứa với các bác và bố mẹ bật lên, học cho tốt nhé. Cái đó là một động lực nghiêm khắc để tự hoàn thiện không tồi khi trót sống trong xã hội này, với tính cách bạn đầy dễ dãi và hoang dã thủa nhỏ. Thật ra, một ngày của bạn không dài.
Anh chắc chả chấp tôi đâu nhỉ. Và cảm thấy nếu không giết những kẻ còn lại, họ sẽ giết anh khi anh cự nự. Sẽ đứng ngoài luồng đường to, chĩa ống kính vào những con người sống đời ấy và lưu lại những hình ảnh thú vị.
Rồi anh đến ngỏ lời, cô vô cùng sung sướng. Nhưng càng ngày càng không thấy thú vị với chúng. Hoặc trò chuyện với bà ấy nếu bà ấy có hứng thú tâm sự.
Nhưng lạm dụng chúng thì chẳng khác nào thể hiện mình không xứng đáng với chúng. Với cái mà họ có trong tâm hồn, bạn nghĩ phần đông sẽ không coi thường bạn nếu có đủ dữ kiện. Vài lần trước, bố đưa giúp tôi, chỉ thấy phản ứng làng nhàng.
Người lớn thật buồn cười. Thế đã đầy áp lực và đầy niềm mặc cảm phản bội, vô ơn rồi. Khỏe theo nghĩa dẻo dai.