Còn gần thì… Chưa thấy loạt ảnh chụp hoa sữa nào. Lúc đó, họ sẽ thấy sự tù túng và bất lực. Dù cái sự ôm ấp, vuốt ve này chỉ đơn giản là những biểu hiện thân thiện.
Và cô bạn ấy phá lên cười. Dù lòng tôi đang ơ hờ lắm. Đơn giản, độ này đêm ít ra ngoài.
Lát sau, thằng em đi vào. Chúng ta luôn bị lừa và phức tạp hóa vấn đề (như một sự vô lí một cách hợp lí của đời sống) bởi ngôn ngữ và những cái tên. Tôi nhìn lại cái bài toán mà nghi ngờ sao dễ thế, hóa ra mình nhầm dấu, kiểm tra lại là sửa được ngay.
Bình xăng vẫn còn một nửa, tha hồ mà đi. Bởi vì bạn đã từng làm thế, đã từng lết đi trong vài năm. Nghĩ đến một viễn cảnh xin lỗi và trả góp.
Và càng ngày càng thấy bớt dằn vặt nếu ra đi vì bạn đã nỗ lực chịu đựng trong một khoảng nào đó và ra đi là để sống cho nó có ý nghĩa hơn. Đây là sân bóng, nên nhớ, và bạn thật ngu nếu cho mình quyền cười cợt sự cuồng nhiệt của họ. Để có được một dòng suy nghĩ dù chỉ rất đơn giản, rất dễ dàng của tôi.
Cái mũi lưỡi trai che sụp bộ mặt. Nhưng còn cái đèn rọi treo trên tường mẹ không biết công tắc ở đâu. Và trong lúc cô đơn này, tôi vẫn muốn là em biết muốn.
Hơn nữa, nó cũng biết bảo gì học nấy, cũng tự giác và lương bóng ném một tháng được ba trăm. Tôi cần làm việc, làm việc chính là sự nghỉ ngơi của tôi. Mẹ: Con vẫn uống thuốc đều đấy chứ? Tôi: Im lặng.
Và lúc nào anh cũng phải vừa hy vọng cho tương lai sáng lại trong bầu trời u ám, vừa chuẩn bị chứng kiến những người thân lần lượt bị sát hại… và cái kết khá hoành tráng cho anh là hứng trọn một băng đạn khắp người. Xoạc bóng thì không dám vì dễ bị thẻ vàng thẻ đỏ, đuổi khỏi sân chơi gia đình. Bạn lại dựng lên một cảnh ngắn: Bạn bị hút vào chiếc giường trắng không tinh, tay chằng chịt ống iếc dây nhợ.
Những đôi mắt nhìn vào những điểm khác nhau. Trước khi kể thì bạn làm một số động tác miêu tả để xác định mình đã tỉnh táo. Cái nơi mà anh cảm giác như đều gặp các nhân vật trong văn chương, như nhiều nơi khác.
Thế vi phạm thì sao nào? Dạ. Sợ họ thấy lóe đèn lại say say gây sự thì giá có cái máy chụp không lóe đèn. Nhưng rồi ta nhìn thấy thị trường ảm đạm hiện tại của thơ văn.