Khi viết, ít ra là khi viết, tôi muốn mới. Bạn cứ ăn và thấy nuốt được. Mỗi khi bọt sóng hắt vào mặt, nàng lại tinh nghịch dụi đầu vào gáy ta, rót vào tai ta tiếng cười khúc khích và cắn mớm vào vai ta.
Và trong những thời điểm đó, bạn thường làm ra thơ. Vì sự mệt mỏi vì những nỗi lo của họ. Tôi không thích mèo.
Nàng bảo: Hãy đặt tay em lên ngực anh. Nhưng bạn lại không đủ thời gian lưu tâm đến những công việc bình thường. Hai nhà này dù cách sống có vẻ khác nhau nhưng trong thâm tâm đều sợ mình ngộ nhận.
Chả thằng nào là không biết quay cả. Rất may là cuộc đời đã thả bạn vào rất nhiều tình huống kỳ lạ khiến bạn luôn phải đương đầu với những ngộ nhận và hoang tưởng. Cả tiếng chim hót rất nhỏ nữa.
Khi về đây nghĩa là bạn tự do. Một cái sự thật chẳng ảnh hưởng gì đến nền hòa bình thế giới. Bác bảo: Bạn chị con học cùng khối với con, nó lại có con bạn thân học cùng lớp con.
Có quyền chọn lựa giữa sống thiện và ác. Bác gọi điện giục xuống rồi đấy. Làm gì có lí do gì mà khóc.
Và sự vô tư của họ là sự vô tư của những con lợn. Sự khập khiễng ấy thường làm đẹp cho nghệ thuật miêu tả chúng chứ không phải cho đời sống của những nhân tố khập khiễng đó. Có một điều mà bạn không rõ là thực hay trong một giấc mơ: Bạn tìm thấy trong tủ tờ đơn xin li dị.
Và có phần nào vì sắp tới Sea Games 2003, Tây sắp đổ về? Nếu không thì sao đến tận năm 2003 này mới đẩy mạnh. Tôi thấy thương chị út, cũng không nhiều lắm, tính chị không hợp với ngành an ninh dù mai đây cũng chỉ làm trong văn phòng. Cái tâm hồn cô cũng xấu xí như cái mặt của cô, đó có phải là một nguyên tắc của tạo hóa không?.
Nếu thế thì kiểu Ngộ đó thực chất chỉ là những rung động yếu ớt. Lại không đủ minh mẫn để xử lí những vụ tiếp theo. Mình chẳng bao giờ phải tính toán với mình.
Mấy người trước mặt bọn tớ đứng vì những người trước họ cũng đứng cả lên. Nhưng thật tình lúc này bạn muốn được nghỉ. Và bạn cần nghỉ nếu không muốn chết sớm.